Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015

Tình yêu vô hình...


"Tôi biết giữa tôi và anh có một vài thứ nảy mầm, nhưng tôi không dám đi tưới nước, cũng không giám đi trồng hoa, tôi sợ khi hoa nở sẽ không giống như những gì tôi đã nghĩ, hoặc có thể cũng chẳng trồng ra được hoa gì. Tôi không biết rốt cuộc tôi đang sợ anh hay sợ chính tôi, hay là sợ cái ranh giới chật hẹp chỉ cần muốn là có thể vượt qua giữa chúng tôi."

Chúng ta biết nhau khi hai người có những nỗi đau giống nhau, anh đau khổ vì cô ấy bắt cá hai tay. Em lại dằn vặt day dứt vì người cũ đã phản bội mình. Có quá nhiều điểm giống nhau, có quá nhiều điểm chung để chúng ta bắt đầu câu chuyện mỗi ngày. ngày nào cũng vậy, dần dần hình thành một thói quen mà cả hai chúng ta không hề hay biết, rồi bỗng một ngày anh biến mất, không nhắn tin, không còn những câu chuyện kéo dài tới đêm khuya. tuy hơi phũ phàng nhưng cũng chưa có gì để em phải đau buồn nhiều, chỉ là trống trải và rồi em quên.

Thời gian cứ rồi qua, cũng một ngày bình thường như bao ngày khác, chúng ta lại bắt đầu chúng ta lại gặp nhau nhưng cả hai ta đều biết trái tim mình đã không còn bình yên như trước nhưng:

"Tôi biết giữa tôi và anh có một vài thứ nảy mầm, nhưng tôi không dám đi tưới nước, cũng không giám đi trồng hoa, tôi sợ khi hoa nở sẽ không giống như những gì tôi đã nghĩ, hoặc có thể cũng chẳng trồng ra được hoa gì. Tôi không biết rốt cuộc tôi đang sợ anh hay sợ chính tôi, hay là sợ cái ranh giới chật hẹp chỉ cần muốn là có thể vượt qua giữa chúng tôi."

- Sưu Tầm -


Anh nói chúng ta cứ tùy duyên đi, chuyện gì đến sẽ đến và rồi anh lại nói đừng yêu anh nhé. Vâng em sẽ không yêu anh, em chỉ thương anh thôi. Em sợ hãi cái từ yêu đó, nó có thể làm một mối tình thăng hoa hạnh phúc, nhưng nó cũng có thể làm ta gục ngã, mất niềm tin, hy vọng và mất luôn một người ta đã từng xem là tất cả.

Em đã từng trải qua những nỗi đau tưởng chừng như em không thể vượt qua nổi nên em có quyền sợ hãi và em có quyền yêu đơn phương, mặc cho nó chua chát tới đâu, mặc cho nó ấm ức tới đâu vẫn đỡ hơn một mối tình chưa bắt đầu đã vội kết thúc trong dằn vặt và đau đớn của cả hai bên.

Để anh vẫn mãi là một người đàn ông tốt em không yêu được, để em bên anh như một người bạn, rồi đến một ngày nào đó em sẽ ra đi trong lặng lẽ, như chưa hề tồn tại thứ tình cảm này. Và anh vẫn sẽ hạnh phúc với cuộc đời của riêng anh!


0 nhận xét:

Đăng nhận xét